Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2017

Quà Tết!


Quà Tết!

Đăng bởi Elvis Ất on Saturday, January 21, 2017 | 21.1.17




Ảnh minh họa



Nét mặt ông căng thẳng, hết đi ra lại đi vào. Bà hỏi, ông miễn cưỡng trả lời:


- Chuyện của tôi, bà đừng có xen vào.


Nghe ông nói vậy, bà đi tìm con để hỏi:


- Ba mày hôm nay thế nào ấy, hay là ở cơ quan có chuyện…cả ba và mày dấu tao…


Con bà, được ông bố trí làm phó văn phòng tỉnh, có dự cuộc họp cuối năm do ông chủ trì. Nghe bà hỏi vậy, nó giải thích:


- Cũng không có chuyện gì, sáng nay ba có tổ chức một cuộc họp quán triệt tất cả các cơ quan không được mang quà đến chúc tết đến các đòng chí lãnh đạo. Ba cũng nói luôn…ai mang quà, hay phong bì như mọi năm đến chúc tết ba, ba sẽ kỷ luật. Ba sẽ nêu gương trước, lên chúc tết các ông lãnh đạo trung ương, sẽ không mang quà…!


Bà nghe con nói vậy, cười:


- Chuyện như vậy thì quá đơn giản, ông ấy cứ thực hiện cho tốt, nêu gương cho mọi người, hay là… – Bà nói nghi ngờ - … Trong thường vụ, có người muốn “hại” ba, nên ba con mới mới có thái độ như vậy…


- Con nghĩ cũng chẳng phải. Thường vụ toàn người của ba, ba quát một tiếng, mấy ông ấy đã rúm ró, ai dám hại…Sau cuộc họp ba cũng không nói gì với con.


- Lạ nhỉ ? – Bà lẩm bẩm…


Buổi tối, trong phòng riêng, thấy ông nằm vắt tay lên trán, suy nghĩ, bà mới hỏi nhẹ:


- Có chuyện gì, nói cho tôi biết, đừng dấu…


Ông vẫn im lặng, suy nghĩ có vẻ lung lắm. Bà giục:


- Sao ông cứ im lặng thế ! Nói tôi nghe xem nào…


Thở dài, rồi ông nói:


- Mọi lần không sao, nay lại có chỉ thị cấm không mang qùa biếu tết. Tôi là bí thư tỉnh, mình có trách nhiệm quán triệt với cấp dưới…


- Ông làm thế là rất đúng! Có điều gì mà áy náy…


- Sao lại không áy náy. Quán triệt với anh em như vậy, nhưng tôi biết anh em vẫn mang quà đến…
Chuyện là chuyện của mấy ông ở trung ương cơ! Không có quà mang lên, dứt khoát các ông ấy không chịu, rồi “trù úm”, “ đe dọa” …dễ mất chức… Năm nay, không thể không có, dù có “nghị quyết”, “quán triệt” cấm tặng quà …tôi suy nghĩ nát cả đầu, tặng kiểu gì các ông ấy nhận, lại không mang tiếng…


Bà nghe ông nói vậy, cười lớn.


- Bà cười cái gì vậy?


- Ông làm lãnh đạo tỉnh này bao nhiêu năm, mấy chuyện “lớn” làm êm ru, mà chuyện cỏn con này, ông lại phải nghĩ ngợi, gắt gỏng. Trong chuyện này, ông chỉ chạy ở phía sau tôi thôi…


-…
- Vợ các ông ấy với tôi là một, ông hiểu chưa! Các bà ấy cho tôi tài khoản…biếu, tặng không gì hơn bằng tiền…Chuyện bé bằng móng tay mà ông phải suy nghĩ. Nói thật với ông ! Tính toán như ông, người ta vẫn cho làm bí thư tỉnh ủy! Lạ thật đấy.


Trần Kỳ Trung


(FB Trần Kỳ Trung)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét