Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

Luật chơi.


Lưu Trọng Văn - Luật chơi.

Đăng bởi Trung Lập on Thứ Năm, ngày 10 tháng 9 năm 2015 | 10.9.15





Nhao nhao giới viết báo, giới đọc báo chuyện hai bác nhà báo tên tuổi, một bị cắt hợp đồng báo Tây, một bị thu thẻ nhà báo hành nghề báo ta.


Gã từ lâu đã nói rồi rất tôn trọng quan điểm của mỗi người viết, dù là bài báo lê thê hay một cái còm bình luận ngủn.Vì vậy gã không tía lia gì về chuyện đúng sai những bài viết trên facebook của họ, mà chính vì những bài viết ấy họ bị cắt hợp đồng hoặc bị tịch thu thẻ nhà báo.


Ở đây gã chỉ bàn tới luật chơi.


Đã chơi thì phải hiểu luật chơi. Đã chơi thì phải chấp nhận luật chơi.Thế thôi.


Một lần khá xưa rồi, nhà văn Hà Văn Thùy từ Rạch Gía tìm gã. Bác Thùy hăng hái chống tiêu cực, tố giác tiêu cực ở Kiên Giang. Gã nghe. Nghe hết rồi nói.


Ông về Rạch Gía trở lại làm việc nhà nước ngay.


Người ta sẽ kỉ luật đuổi việc ông không vì cái lí do ông tố cáo tiêu cực của người ta đâu mà vì lí do ông bỏ việc quá ba tháng theo Luật Lao động.


Đó là luật chơi.


Gã lên Đà Lạt. Đúng lúc Hội Văn học Nghệ thuật Lâm Đồng tổ chức kiểm điểm nhà thơ Bùi Minh Quốc chủ tịch Hội vì những quan điểm trái với sự lãnh đạo của Đảng. Chủ trì cuộc kiểm thảo này là ông Tám Cảnh, bí thư tỉnh ủy.


Gã ngồi cạnh ông Tám Cảnh. Ông bảo tay Quốc này láo.


Gã bảo, láo gì thì láo anh là bí thư tỉnh ủy cũng không thể kí quyết định cách chức chủ tịch Hội VHNT của anh Quốc được.Cũng như anh là bí thư tỉnh ủy đấy, anh không có quyền bãi miễn một đại biểu quốc hội mặc dù anh ta là nhân viên của anh.


Nhưng ở Lâm đồng này Đảng lãnh đạo tuyệt đối, toàn diện.Ai không chịu thì đi tỉnh khác.


Gã cãi lại. Rồi xem anh sẽ bị kiện vì cái quyết định cách chức này.Bùi Minh Quốc do Đại hội Hội VHNT Lâm Đồng bầu ra, chỉ có Đại hội của Hội mới có quyền bãi miễn anh ấy.Đó là luật chơi.
Vậy còn gì là Đảng lãnh đạo nữa?


Xin lỗi anh tôi chả phải đảng viên của đảng của anh, nhưng tôi nghĩ theo đúng luật chơi thì đảng của anh lãnh đạo ở chỗ vận động các hội viên bỏ phiếu bất tín nhiệm anh Quốc.


Xưa nay sức mạnh của bất cứ một đảng phái nào là ở chỗ vận động quần chúng. Gã hùng hồn lên... gân.


Ra khỏi cuộc họp, Bùi Minh Quốc nói với gã, thường vụ tỉnh ủy kỉ luật đảng đối với tôi ông ạ.


Đúng quá rồi còn gì nữa! Gã cười. Ai bảo ông vào đảng làm gì?


Hề hề, là đảng viên thì ông phải tuân theo kỉ luật của đảng. Luật chơi mà. Ông đi tuyên truyền vận động cái gì, ở đâu mặc ông, nhưng là đảng viên, thường vụ tỉnh ủy là cấp trên của ông ra lệnh ông phải về cơ quan, ông chống lại là ông vô kỉ luật đảng.


Cứ như gã đây này, nếu tổng bí thư đảng có kêu gã lên gặp, gã không thích gặp thì làm quái gì được gã, vì gã xưa nay có đảng điếc gì đâu.Nhưng nếu gã lái xe, vượt đèn đỏ.Toét.500.000.Dạ em xin chấp hành nộp phạt ạ.Nếu gã ăn cắp hoặc hiếp dâm. Toét. Vào tù! Dạ em xin chấp hành lệnh của tòa án ạ.


Trở lại chuyện hai bác nhà báo.


Nhà báo Lê Diễn Đức bị Đài RFA cắt hợp đồng vì trên facebook của mình đã viết một bài chê quân đội VNCH và lực lượng của Hoàng Cơ Minh là yếu kém.


Khi kí hợp đồng trở thành cây viết của RFA bác Đức quá biết lập trường chính trị, đối tượng bạn nghe đài của RFA thế nào, là ai.Tên tuổi, tư tưởng, chính kiến của bác Đức cũng như các thành viên khác của bản đài đều ảnh hưởng đến thương hiệu của bản đài. Bác có hành vi quấy rối tình dục ở đâu đó, việc vỡ lở bản đài cũng có thể cắt hợp đồng với bác vì thương hiệu của bản đài bị xấu đi trong mắt người nghe đài, huống hồ là bác đụng đến tầng tầng lớp quan điểm lập trường của số không ít người nghe đài.


Luật chơi.


Chính kiến không hợp thì ...lui. Sao nào?


Bùi Minh Quốc sau này nhận thức điều ấy nên chàng thi sĩ đã rút tên khỏi đảng. Sao nào?


Bác Đỗ Hùng cũng rứa.


Bác là nhà báo của nhà nước, bác phải thể hiện ở bất cứ đâu quan điểm lập trường cốt lõi có tính nguyên tắc của nhà nước. Không nhập nhèm được.


Bác viết dù là văn phong hài hước đi chăng nữa thì trên trang cá nhân của mình bác cũng không nên châm chích những giá trị "to đùng" mà nhà nước này theo đuổi.


Tịch thu thẻ nhà báo là không trật luật chơi mà nhà nước và bác Hùng đã thỏa thuận.


Hề hề, gã nhắc lại điều đã nói với nhà thơ Bùi Minh Quốc, người có cái tội là "yêu nước quá đà", tác giả "Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao" ấy: Ai bảo ông vào đảng làm gì?


Thì đây.


Ai bảo bác Đức và bác Hùng chấp nhận là nhà báo ăn lương của RFA và của nhà nước làm gì?


Nói vậy chứ gã cũng chua lắm khi ngẫm cái sự đời.


Bởi luật chơi nào mà không lấy cái tình làm gốc, không lấy lợi ích dân tộc làm gốc, thì, giời ạ cửa nào cũng rất khó ...chơi.


9.9.2015.


Lưu Trọng Văn


(FB Lưu Trọng Văn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét