Thứ Tư, 25 tháng 2, 2015

Sản phẩm của chế độ cộng sản (tiếp theo)




Sản phẩm của chế độ cộng sản  (tiếp theo)

Phần trước nói rõ người em rể đóng vai Giặc trong nhà
Phần này nói về người em gái trong vai Giặc bên Ngô
Mượn tích truyện Mỵ Châu -- Trọng Thủy với tiêu đề:

Liên tưởng

Người xưa chép chuyện Mỵ Châu
Ngàn năm đeo nặng nỗi đau cho đời.
Trải bao thời thế, thế thời
Ngày nay lặp lại chuyện cười mỉa mai
Người thân bỗng hóa Tay sai
Giặc là thằng rể sát vai trong nhà
Vong ân, bội nghĩa điêu ngoa
Nuôi ong tay áo quả là không sai*

Thục Vương hồn vía rụng rời
Nhảy ngay lên ngựa, kíp thời chay xa
Ngờ đâu nát cửa tan nhà
Cơ đồ bỗng chốc hóa ra tan tành
Trên yên thấu hiểu sự tinh
Rút gươm ra chém ngang mình Mỵ Châu
Cũng đành  mang một nỗi đau
Thà đau cốt nhục, cùng nhau lìa trần.
Quyết  tình không chút phân vân
Lưỡi gươm oan nghiệt dứt phần thân thương
Đăm mình dưới sóng trùng dương
Biển kia rửa vết nhục vương bấy chày...

Còn như chuyện của ngày nay
Nước đâu rửa được nhục này hỡi ôi !

*Nuôi ong tay áo: Năm 1983 mua ngôi nhà bên cạnh cho vợ chồng em gái để anh em gần nhau. Vất vả 11 năm tạo dựng đến 1994 có Dự án mở ngã ba, phải đối phó với Trận đồ bát quái đến 2012 thì thoát nạn, Tổng công đánh mất 30 năm vô ích

Anh em mà thành Giặc thì Gia đình mất tôn ti, cũng như Xã hội lắm nhiễu nhương đó là do chế độ cộng sản
Dân oan Lê Thị Kim Thu người giúp đỡ có hiệu quả nay đã trở thành chiến sỹ đấu tranh cho Dân chủ


Chưa khô nước mắt


Nhớ hôm bác ruột ra đi  (14/3/1955) 

Tôi còn bé quá biết gì mà thương
Hơn nửa thế kỷ đoạn trường
Bình tâm nhớ lại con đường đã qua.
Ra đi ngày đói tháng ba
Xóm, thôn nháo nhác, cảnh nhà tan hoang
Cắt dây oan nghiệt đang mang
Bác còn nằm đất vì đang phải chờ
Quan tài vào lúc bấy giờ
Làm gì ra có, cậy nhờ vào đâu ?
Bàn đi , tính lại  đã lâu
Hay là bó chiếu với xâu lạch giường
Nhà còn ai nữa mà thương
Toàn là Địa chủ cùng phường vong ân*
May mà còn chút tình thân
Không là hai loại thành phần quên đi
Bàn đi ,tính lại kiên trì
Dùng bốn cánh cửa tức thì có ngay
Việc cửa,  đâu phải việc này
Đóng đinh không kín, thương thay sao đành
Thôi thì mau chóng khiêng nhanh
Đặt sâu vào đất là thanh thản rồi
Lèo tèo, vẻn vẹn vài người
Chiếc mai, chiếc cuốc cuộc đời được yên
Phải đâu là nghiệp tiền duyên ?
Sau nửa thế kỷ cũng phiền khác chi.
Biết thương bác đã ra đi
Đoạn trường cháu trải khác gì bác đâu
Toàn là một lũ đầu trâu
Vong ân, bội nghĩa nhâu nhâu tranh phần !

*Địa chủ không được quan hệ, phường vong ân thì không họ hàng với Quốc dân đảng (vu oan)
Bác tôi là 1 trong 172.000 người bị tố oan trong cuộc cải cách ruộng đất. Hơn 50 năm sau tôi cũng là Dân oan, không phải là chế độ công sản thì quy trách nhiệm vào đâu ?
Lê Thi Kim Thu đứng giữa tôi (dựa cây) và người áo xanh. Tôi rất biết ơn Kim Thu



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét