Thứ Ba, 28 tháng 3, 2017

Trước thềm hội nghị trung ương 5.


Người Buôn Gió - Trước thềm hội nghị trung ương 5.

Đăng bởi Elvis Ất on Tuesday, March 28, 2017 | 28.3.17







Cho đến nay hội nghị trung ương 5 khoá 12 của đảng CSVN vẫn chưa rõ được ngày tiến hành, lúc đầu trung ương đảng dự định nhóm họp vào đầu tháng 4. Nhưng do một số biến động bất ngờ trong nội bộ, hiện nay đang có ý kiến rời hội nghị trung ương 5 đến đầu tháng 5 để ổn định nội bộ.


Hội nghị trung ương 5 là cột mốc quan trọng để phe bám trụ lại trong đại hội đảng 12 hoàn tất kiểm soát quyền lực qua việc khống chế và vô hiệu hoá những thành phần của thế lực cũ còn sót lại. Phải nói đại hội đảng 12 chưa phải đạt mục đích hoàn toàn của phe ông Trọng. Trong bối cảnh căng thẳng lúc đó, phe ông Trọng đã phải nhân nhượng cho một vài cá nhân của phe cũ lọt vào trung ương, bộ chính trị như Đinh La Thăng, Nguyễn Văn Bình. Đáng chú ý hơn trong lá thư ông Sang còn đòi bắt giữ và khởi tố một loạt các đại gia như Trầm Bê, Bắc Hà và Vượng vincom....ông Sang cáo buộc Vượng Vincom đã bỏ ra 8 ngàn tỷ để chạy vài suất thân quen vào bộ chính trị hiện nay. Vì con số khủng khiếp chỉ có ông Sang nghĩ ra này nằm ngoài sức tưởng tượng của nhiều người, nên Vượng Vincom chắc chắn sẽ không sao. Giá như ông Sang bớt đi một con số 0 có lẽ thuyết phục hơn.


Mới đây Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã chỉ đạo toà án ra một lệnh khởi tố đầy bất ngờ cho Trịnh Xuân Thanh, phó chủ tịch tỉnh Hậu Giang đang ở nước ngoài với tội danh tham nhũng. Lập tức những kẻ thiển cận cho rằng đây là đòn đánh quyết liệt của tổng bí thư với Trịnh Xuân Thanh, khiến cho Trịnh Xuân Thanh không còn chỗ dung thân ở nước ngoài.


Thế nhưng những người am hiểu luật pháp quốc tế đều biết rằng, với tội danh tham nhũng mà khung hình phạt có án tử hình, sẽ là điều kiện tốt để Trịnh Xuân Thanh không bị dẫn độ về nước. Hành động quyết định khởi tố Trịnh Xuân Thanh tội tham nhũng là một quyết định chấm hết vụ việc mà ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã khởi xướng, sau một thời gian theo đuổi vô vọng, thăm dò phản ứng của quốc gia sở tại mà Trịnh Xuân Thanh đang trú ngụ, việc thấy dẫn độ về là hoàn toàn bất khả thi, nên quyết định khởi tố tham nhũng là kết thúc đẹp cho hai người đồng hương Đông Anh lúc này.


Trịnh Xuân Thanh đã bắt đầu yên tâm tìm hiểu xây dưng cuộc sống mới ở những quốc gia không có án tử hình, và cũng như dự đoán trước đây, ông Nguyễn Phú Trọng bắt đầu tìm đến những đối tượng khác cao cấp hơn Trịnh Xuân Thanh. Nếu triệt hạ được những đối tượng đang là đương kim uỷ viên BCT hiện nay, ông Trọng sẽ lấy lại được danh dự đã mất trước đây khi đánh gà chết Vũ Huy Hoàng, đánh phụ nữ Hồ Thị Kim Thoa. Đồng thời cũng kết liễu trọn vẹn nhưng toan tính của đại hội 12, vốn còn một phần lớn chưa hoàn thiện.


Những công sức của ông Sang bỏ ra trước thềm đại hội 12 tấn công phe đối thủ của ông Trọng rất lớn, thế nhưng kết thúc đại hội12 phần của nhóm ông Sang chỉ có được chức phó thủ tướng thường trực do ông Trương Hoà Bình nắm giữ. Ông Sang mong muốn có một đàn em của mình cai quản Thành phố Hồ Chí Minh để ông thành một thái thượng hoàng phương Nam. Ngoài mối bận tâm ấy, ông Sang không quan tâm đến những nơi khác. Vì thế ông Sang thúc giục Huy Đức gia tăng tấn công Đinh La Thăng, khoét vào những con số thua lỗ, thất thoát của Tổng công ty Dầu Khí Việt Nam dưới thời Đinh La Thăng quản lý. Hòng đánh bật Đinh La Thăng khỏi chức bí thư thành uỷ TPHCM cho đàn em mình tiếp quản.


Nhưng ông Nguyễn Phú Trọng không chỉ muốn diệt Đinh La Thăng, ông còn muốn thanh toán nốt cả Nguyễn Văn Bình. Bình trước kia là thống đốc ngân hàng, nay là trưởng ban kinh tế trung ương. Là người nhiều kế sách và mưu mẹo làm tài chính, nhưng từ khi nhậm chức này Bình không hề đưa ra kế sách nào để giúp đỡ bộ sậu Trọng, Phúc quản lý tài chính tốt hơn. Vì ý định này của ông Trọng, khiến ông Sang phải làm thêm việc nữa là giúp ông Trọng diệt Nguyễn Văn Bình.


Lại dùng một đòn cũ, một người đã cũ. Trương Tấn Sang viết sẵn lá thư để Trịnh Văn Lâu ký tên tố cáo những sai phạm của Nguyễn Văn Bình trước thềm hội nghị trung ương 5. Người trong trung ương đảng chắc không quên lá tâm thư của Trương Tấn Sang trước khi về hưu, bày tỏ nguyện vọng gửi tổng bí thư, bộ trưởng công an cần phải khởi tố, điều tra một danh sách dài các quan chức...thú vị nhất là những thông tin trong lá tâm thư ấy đều i sì những thông tin tố cáo trên mạng xã hội trước đó.


Cuộc chiến của ông Sang, Trọng và những người không cùng phe đang diễn ra gay gắt. Các uỷ viên BCT như Nguyễn Văn Bình, Đinh La Thăng chỉ biết đỡ từng đòn chứ không dám chống trả, họ đã bị cô lập từ sau đại hội 12. Sự toan tính lo cho thân mình, khiến họ thụ động không tạo được thành một khối đoàn kết để đối kháng chủ động. Những ngày qua sự tấn công vào Đinh La Thăng ngày càng nặng ký hơn bao giờ hết, số phận của vị uỷ viên BCT này bấp bênh hơn bao giờ hết.


Cuộc chiến ở thượng tầng Bộ Chính Trị ảnh hưởng đến địa phương, nhiều địa phương đã bắt đầu lao vào cuộc chiến chiếm lĩnh quyền thống trị , dẫn đến cuộc đổ máu đỉnh điểm ở Yên Bái.


Người được hưởng lợi nhiều nhất từ các cuộc chiến từ thượng tầng đến địa phương là thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, khi tất cả đều cuốn hút vào cuộc chiến. Không còn ai bình tâm để đánh giá xem một năm vừa qua chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đạt được thành tựu gì, gây ra những vụ việc gì. Tận dụng cuộc chiến, Nguyễn Xuân Phúc âm thầm thâu tóm các lực lượng còn lại về mình để xây dựng thế lực riêng khi Nguyễn Phú Trọng về hưu.


Là đàn em của Nguyễn Phú Trọng và Trương Tấn Sang, Phúc đã lên làm thủ tướng sau đại hội 12 dưới sự đỡ đầu của hai người này. Nếu cuộc chiến của Tư Sang và Cả Trọng hoàn tất, dẹp bỏ các tàn dư của phe cũ, tương lai đằng trước của Nguyễn Xuân Phúc đầy hứa hẹn. Chỉ cần Phúc ngồi im, đừng lộ liễu can thiệp hay kích động sâu vào những tranh chấp, ông ta sẽ có tất cả quyền thế đến với mình sau này, mà chả phải làm gì. Phúc đã được Trọng ưu ái khi bóng gió nói rằng, muốn làm tổng bí thư phải qua lãnh đạo địa phương, một tiêu chí rất thuận lợi cho Nguyễn Xuân Phúc.


Đất nước này, dân tộc này ở thời điểm này, chỉ có Nguyễn Xuân Phúc mới xứng đáng là người cầm lái. Không phải là người cầm lái vĩ đại, người mang hy vọng để đất nước chuyển mình phát triển.


Mà đơn giản, sự cầm lái của ông ta phản ánh đúng bản chất xã hội, con người và đất nước Việt Nam ngày nay.


Người Buôn Gió


(Blog Người Buôn Gió)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét