Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2017

SỰ VÔ MINH VỀ LUẬT PHÁP


Lê Luân: SỰ VÔ MINH VỀ LUẬT PHÁP





Luân Lê

SỰ VÔ MINH VỀ LUẬT PHÁP

Đừng nghĩ rằng đại diện cho những người dân ở vùng cao, vùng sâu, vùng xa thì dễ dàng làm bừa đâu vị đại biểu mang danh nghị sỹ và vô cùng thiếu hụt kiến thức pháp lý này.

Các tội danh liên quan đến xâm phạm an ninh quốc gia đối với luật Việt Nam là các tội danh có cấu thành hình thức, tức chưa cần đến hậu quả hay phải thực hiện hành vi đã có thể bị khởi tố và truy tố. Nên việc luật pháp còn bắt buộc luật sư phải tố giác thân chủ là một sư ngu ngốc và thiển cận chưa từng có trong nền khoa học pháp lý.

Hãy nhìn vào các nguyên tắc Hiến định cùng Bộ luật Hình sự, Bộ luật Tố tụng hình sự và Luật Luật sư để thấy đề xuất "luật sư phải tố giác thân chủ của mình" (đối với các tội xâm phạm an ninh quốc gia và đặc biệt nghiêm trọng khác) là một đề xuất vi hiến, trái luật và xâm hại nghiêm trọng vào quyền hành nghề luật sư và quyền con người được pháp luật bảo hộ:

1. Nguyên tắc suy đoán vô tội: không ai bị coi là có tội cho đến khi có bản án kết tội có hiệu lực pháp luật của toà án thông qua việc chứng minh bằng một trình tự hợp pháp;

2. Nguyên tắc chứng minh: việc chứng minh tội phạm thuộc trách nhiệm của cơ quan tiến hành tố tụng; và người bị buộc tội không có nghĩa vụ chứng minh mình vô tội;

3. Nguyên tắc tôn trọng sự thật khách quan và đánh giá chứng cứ: không dùng lời khai của người bị cáo buộc làm chứng cứ buộc tội duy nhất; và không ai bị buộc phải khai chống lại mình;

4. Nguyên tắc đảm bảo quyền được bào chữa: không ai có thể tước bỏ quyền bào chữa (có luật sư) đối với người bị buộc tội trừ khi chính người này từ chối;

5. Nguyên tắc bảo mật thông tin: là nghĩa vụ của luật sư trong mối quan hệ với khách hàng và phải được bảo đảm trong mọi trường hợp, trừ khi được chính khách hàng đồng ý hoặc có yêu cầu từ phía cơ quan có thẩm quyền, nhưng không được đi ngược lại lợi ích của thân chủ; luật sư chỉ có thể khuyên nhủ hoặc lên tiếng ngăn cản khách hàng thực hiện tội phạm nếu có dấu hiệu chắc chắn để cho rằng khách hàng sẽ tiếp tục thực hiện một tội phạm khác, nhưng kể cả như vậy thì luật sư cũng không thể tự mình đứng ra tố giác thân chủ - vì ngay cả khi có thể chuẩn bị phạm tội thì họ cũng có thể tự ý nửa chừng chấm dứt tội phạm hoặc có thể nó hoàn toàn không xảy ra;

6. Nguyên tắc bảo vệ công lý: luật sư có nghĩa vụ tuân thủ luật pháp, nhưng cũng như toà án, đó là có nghĩa vụ bảo vệ công lý - tức không kết tội hoặc được phép gây bất lợi cho thân chủ của mình mà những thông tin hay sự suy đoán đó chỉ dựa trên những sự nhận định chủ quan.

Thế thì tại sao lại đề xuất cho rằng luật sư lại phải tố giác thân chủ của mình trong khi đang tuân thủ và thượng tôn luật pháp bởi sự ràng buộc một loạt những nguyên tắc cốt lõi đã nêu trên? Muốn biến luật sư trở thành những con cừu và nỗi đe doạ của khách hàng hay sao?

Không thể lấy lý do "vì lợi ích quốc gia" một cách chung chung và mơ hồ để dễ dàng kết tội một con người cũng như tước bỏ thô bạo sự bảo vệ pháp luật của một công dân như vậy.

Đó chính là sự vô minh về luật pháp, thưa bà đại biểu bảo thủ với danh vị tiến sỹ luật hình sự.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét