Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

Ngày quốc tế đồng hành cùng dân oan: "Tội ác của Đảng Cộng sản Việt Nam không thể dung tha"


VNTB - Ngày quốc tế đồng hành cùng dân oan: "Tội ác của Đảng Cộng sản Việt Nam không thể dung tha"
Reply
dân oan, ĐCSVN, democracy, Nguyễn Tường Thụy, VNTB
28.2.16

Nguyễn Tường Thụy (VNTB) Sáng 27/2/2016, hàng trăm dân oan các miền Bắc, Trung, Nam đã đổ về số 1 Ngô Thì Nhậm, nơi có trụ sở tiếp dân Trung ương để hưởng ứng ngày Quốc tế đồng hành cùng dân oan. Số công an, dân phòng và lực lượng thanh niên đeo băng đỏ còn đông hơn thế. Hai đầu đường Ngô Thì Nhậm nơi dẫn vào trụ sở tiếp dân bị chặn, tuy nhiên chúng tôi gửi xe bên ngoài và vẫn tìm cách len lỏi đến được với bà con. Ở đây, tôi gặp lại nhiều gương mặt đã trở thành thân quen. Khi chúng tôi đến thì công an đã bắt đi cháu Trịnh Bá Phương, Trịnh Bá Tư là con của chị Cấn Thị Thêu, đưa về đồn CA số 6 Quang Trung và La Khê. Chị Thêu cho biết Tư bị đánh rất đau, toạc cả quần. Ngoài ra họ cưỡng bức 2 người dân oan khác đưa về nhà.


Có tiếp xúc với dân oan mới thấy nhiều hoàn cảnh rất thương tâm. Họ hô khẩu hiệu, gào thét, kể lể về nỗi khổ của mình khi bị tịch thu đất, cưỡng chế nhà, tố cáo đích danh quan chức địa phương, cán bộ thanh tra tham nhũng. Những tiếng hô phẫn nộ vang lên cả một góc phố:


- Đảng Cộng sản Việt Nam phải trả lại tự do cho người dân VN.


- Đảng Cộng sản Việt Nam phải trả lại quyền con người cho người dân VN.


- Đảng Cộng sản Việt Nam phải trả lại ruộng đất cho nông dân VN.


- Bắt người vô tội tống tù để cướp đất là một tội ác.


- Tội ác của Đảng Cộng sản Việt Nam không thể dung tha.


- Nhờ tất cả thế giới lên tiếng giúp nhân dân chúng tôi.


- Bà con Việt Nam mất hết quyền làm người là do đảng cướp.


- Nhân quyền cho Việt Nam.


- Đảng cộng sản Việt nam muốn tồn tại thì phải thay đổi.


Phát biểu trước bà con dân oan ba miền, chị Cấn Thị Thêu nói:


“…Ngày hôm nay tại số 1 Ngô Thì Nhậm, quận Hà Đông, dân oan ba miền chúng ta đang là nạn nhân của chế độ cộng sản bị chính phủ Việt Nam cướp đất, phá nhà, ủi phá mồ mả, đất đai của chúng ta do cha ông ngàn đời để lại nhưng chính phủ đến, đưa cho chúng ta một tờ thông báo và chính phủ bảo đất ấy là đất của nhà nước, họ được quyền thu hồi. Họ bồi thường cho chúng ta với một cái giá rẻ mạt gần như cướp không để phục vụ cho mục đích kinh doanh bất động sản, thu lợp gấp hàng mấy trăm lần so với cái giá mà họ trả cho chúng ta.


Lịch sử VN đã trải qua bốn nghìn năm văn hiến nhưng chúng ta chưa thấy một chế độ nào, triều đại nào mà chính quyền của dân, do dân và vì dân mà lại cướp sạch đất đai, tư liệu sản xuất của người dân, đẩy người dân vào cảnh khốn cùng như chế độ cộng sản ngày hôm nay”…


“…Bao nhiêu người dân Việt Nam đã bị công an đánh đập tàn bạo, có người phải bỏ mạng trong đồn công an Biết bao nhiêu người dân Việt nam đã bị nền tư pháp bắt giam, xử án tù oan, xử án tử hình oan…”


Nhiều người thay nhau đứng lên diễn đàn tố cáo, kêu gọi dân oan ba miền hãy đoàn kết lại trong cuộc đấu tranh đòi quyền sống.


Có rất nhiều tiếng kêu thống thiết trong ngày Thế giới đồng hành cùng dân oan. Những tiếng kêu của họ như róc từng tế bào gan ruột của những người biết đau với nỗi đau của đồng loại, tất nhiên, những kẻ đang làm công việc ngăn chặn bà con, họ không có cùng nỗi đau đó.


Bà Hồ Thị Niên, dân oan Nghệ An vừa la vừa kể lể vừa tố cáo với nỗi bức xúc đến cuồng nộ. Bà kiệt sức lăn đùng ra đường. Vợ tôi kịp thời đỡ bà dậy. Bà nhiều lần đã bị ngã ra như thế.


Khi bà con hô "Hãy trả lại nhân quyền cho dân Việt Nam", một an ninh đứng cạnh vợ tôi nói giọng mỉa mai: "Việt Nam 90 triệu dân mà đây có nhúm người này". Vợ tôi đáp: "Nếu 90 triệu dân cũng như nhúm người này thì các cậu có còn đất sống không?”. Cậu ta bỏ đi mất.


Khi bà con phát biểu ở diễn đàn xong, một cậu dân phòng thấy tôi đi ngang qua, cậu ta giữ lại bảo: "Xong việc rồi, bác bảo mọi người đi về đi, còn đứng ở đây làm gì? Tôi nói: "Tôi bảo làm sao được họ?. Cậu ta nói: "Chúng tôi biết bác mà, bác có uy tín với bà con, bảo họ nghe đấy".


Quả thực tôi không thể chiều theo ý cậu ta. Mà đúng là trong nỗi bức xúc dâng cao thế này, tôi có nói họ cũng không nghe, mà sau đó, tôi sẽ nhận được những ánh mắt nhìn khinh bỉ của bà con. Tôi bảo cậu ấy: "Muốn bà con về thì thả người bị bắt ra". Cậu tra bảo: "Bắt đâu mà bắt. Bắt thì phải có lệnh chứ?" Tôi nói: "Nếu không có lệnh mà bắt thì càng sai".


Một người phụ nữ hỏi: Ở đây bán cái gì thế. Tôi bảo, bán nỗi oan khiên đấy. Có ai mua đỡ cho họ không?


Nỗi oan là món hàng độc đáo ở Việt Nam.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét