Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2016

Tôi hỏi ông: thế thì nó là cái gì?


Tôi hỏi ông: thế thì nó là cái gì?

Trần Thị Hải Ý


“Nếu tôi là ông, tôi sẽ ra mật lệnh phải ưu tiên dễ dãi trong mọi khâu hành chính về tự ứng cử. Cứ cho khắp chữ S tranh cử thả giàn, mặc cử tri tự do đầu phiếu lựa chọn. Để làm gì? - Để xác minh lời ông còn hôi hổi rằng đất nước Hồ Chí Minh dân chủ đến thế là cùng, không thể dân chủ hơn. Như thế có phải vừa thỏa lòng dân, vừa hợp ý đảng của ông không nào?”



Thưa ông Tổng bí.
 Nếu “không có tham vọng quyền lực” mà trường kỳ đày thân ra cầu thực bằng lẹo lưỡi trên sân khấu chính trị thì phi tâm thần như ĐM bồ tát thị hiện, tất hương nguyện như Lê, Shit, Mao, Hẹ; như Kim, Castro, Polpot…v.v. Câu ông nói “không có tham vọng quyền lực” trên kia, ngụ ý bản thân TBT ông “không có tham vọng quyền lực”, vậy gần suốt cuộc đời ông vừa ăn vừa nói chiếu trên, hoàn toàn dựa vào quyền lực áp đặt mớ lý luận lỗi thời về cái thiên đường xã nghĩa mà đến chính ông cũng đã tự thú là “đến hết thế kỷ [21] này không biết đã hoàn thiện hay chưa”. Tôi hỏi ông: Nếu đấy không là tham vọng quyền lực thế “thì nó là cái gì”?


Nay đã lụ khụ bước vào tuổi 72, theo lẽ ông tự giác nêu gương “kỷ cương”, phú trọng (giàu lòng tự trọng) mời tấm thân “sức khỏe có hạn” lui về, ví dụ, ngắm cặp ngà voi khủng và bức tượng đồng của mình, chăm sóc giàn rau sạch như cựu Tổng Phiêu; vui với tiếng chim yến ríu rít trên sông như Nguyễn Thánh Gióng Bình Dương; hay tranh thủ quỉ thời gian còn lại chích choác sái nhì của con trai trên ngai vàng như Răng chắc nông đức mạnh mông; hoặc kiên trì lấy “lao động thối cả móng tay” làm vinh quang và thú điền viên như Trần Tổng thanh tra Bến Tre…, nhường quyền lãnh tụ cho lớp trẻ như chính ông đã ‘tri ân’ từ đầu nhiệm kỳ 1 năm 2011 - năm ông đã 67; đằng này vừa qua ông đã không nề hà toa rập bày mưu lập chước, rầm rộ dàn binh bố trận vũ trang tận răng đe nẹt ếch ma nhái quỉ, phung phí vô tội vạ tiền thuế từ mồ hôi nước mắt của dân, mà mục đích trước hết và sau cùng chỉ để ông tự “kế thừa”, trụ bàn tọa trên ngai quyền lực thêm 5 năm! Tôi hỏi ông: Nếu đấy không là trây lầy vì quyền lực, thế “thì nó là cái gì”?


Bế mạc ĐH 12, ông lại một lần nữa “chân thành cảm ơn các đồng chí Trung ương khóa 11 (+ 65 tuổi) gương mẫu không ứng cử” chức vụ TBT, buộc ông phải độc diễn và đã “bất ngờ tái đắc cử với số phiếu bầu gần 100%, tuyệt đối” = 1509/1510 đảng biểu! Ôi sự hy sinh của ông già 72 tuổi cao cả đến thế là cùng, không thể cao cả hơn!


*





- Thưa ông Tổng bí. Những phần tử thế này thế khác là thế nào? – “Ông nói vòng vo vì ông thiếu dũng khí mà lại thừa thủ đoạn. Là một kẻ được dựng lên để làm vì, làm bình phong cho những kẻ khác giấu mặt giật dây thao túng đất nước này, ông thừa biết trong lịch sử, những kẻ tội đồ của nhân dân phải chịu hậu quả nhơ nhuốc thế nào. Ông phải nói, phải lên án những người có khả năng chiếm lấy quyền lực của ông, mà thực chất là của những kẻ đứng đằng sau, nhưng lại không muốn chuốc lấy hận thù mà hiện bây giờ thì bất cứ lúc nào cũng có thể bùng lên trong lòng đất nước khốn khổ này.”


- Thưa ông Tổng bí. “Ông nói ẩn dụ vì ông dốt nhưng lại trót mang danh Tiến $ỹ xây dựng đảng. Có loại Tiến $ỹ nào mà cứ nói một câu, thiên hạ lại chửi đến mười câu như ông không? Ông tưởng ông nói ẩn dụ là văn hoa, là thể hiện trình độ tri thức cao. Xin lỗi ông chứ, ông càng nói, ông càng thể hiện sự ngu dốt của mình, mà mười cái bằng Tiến $ỹ xây dựng đảng cũng không cứu vớt nổi cái thanh danh của ông. Ông nói dai nói dài nói dại bao lần bị dân chửi ê mặt ra mà vẫn tiếp tục nói vì ông mặt dầy!” (1).


Ông giúp Hải Ý tôi nhớ lại chính xác ông từng lú luận về sửa đổi bản Hiến pháp 1992: “Vừa rồi đã có các luồng ý kiến cũng có thể quy vào được là suy thoái chính trị, tư tưởng, đạo đức lối sống... Xem ai có tư tưởng muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không, phủ nhận vai trò lãnh đạo của đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không? Muốn tam quyền phân lập không? Muốn phi chính trị hóa quân đội không? Người ta đang có những quan điểm như thế, đưa cả lên phương tiện thông tin đại chúng đấy. Thì như thế là suy thoái chứ còn gì nữa. Tham gia khiếu kiện, ký đơn tập thể, thì nó là cái gì! Cho nên các đồng chí quan tâm xử lý cái này.”(VTV1 ngày 25/02/2013).


Và hẳn ông chưa quên dư luận đã phẫn nộ, ‘nựng’ ông tơi tả ra sao, trong đó có nhà báo lề đảng Nguyễn Đắc Kiên (NĐK) qua bài “Vài lời với TBT đcs VN Nguyễn Phú Trọng”, xin trích:


1-. “Đầu tiên, cần phải xác định, ông đang nói với ai? Nếu ông nói với nhân dân cả nước thì xin khẳng định luôn là ông không có tư cách. Ông là Tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam, nếu muốn dùng hai chữ “suy thoái” thì cùng lắm là ông chỉ có thể nói với những người đang là đảng viên cộng sản, ông không đủ tư cách để nói lời đó với nhân dân cả nước!”


2-. “Nếu ông và các đồng chí của ông muốn giữ Điều 4, muốn giữ vai trò lãnh đạo, muốn chính trị hóa quân đội, không muốn đa đảng, không muốn tam quyền phân lập, thì đó chỉ là ý muốn của riêng ông và đcs của ông. Ông không thể quy kết rằng đó là ý muốn của nhân dân Việt Nam. Tuy nhiên, cũng cần phải nhấn mạnh rằng, những ý muốn trên chỉ nên xem là của riêng ông TBT Trọng, chưa chắc đã là tâm nguyện của toàn bộ đảng viên cộng sản hiện nay.”


Tôi hỏi ông: Dẫu đang là Tổng bí thư, lãnh tụ đảng đang nắm độc quyền cai trị, nhưng ông và đồng đảng dựa vào pháp lý nào để lãnh đạo đất nước trực tiếp, tuyệt đối và toàn diện, chính thức ăn lương từ tiền thuế của nhân dân? Có nơi nào trên thế giới, ngoài "đất nước Hồ Chí Minh", một đảng chính trị lại tự hiến định là đại diện muôn năm cho cả quốc gia dân tộc? Có nơi nào một dân tộc có thể xoá đói, diệt nghèo khi cùng một lúc phải đăng đẳng cắn răng đóng thuế nuôi đến 4 chính phủ như "đất nước Hồ Chí Minh"? (2)


Câu ông phát biểu trước hàng ‘cử tri chuyên nghiệp’ (không để lọt vào QH những phần tử thế này thế khác), HY tôi hiểu “những phần tử thế này thế khác” hàm ý “những phần tử không đáng tin cậy trên phương diện ý thức hệ” (3), “tinh thần xét lại Nam Tư”(3); hoặc như chính ông từng nói đó là những phần tử “suy thoái đạo đức, suy thoái chính trị, tư tưởng”. Tôi hỏi ông: Bản thân ông có gì hay ho thơm tho so với “những phần tử thế này thế khác”? Ông tình cờ là người miền Bắc, tình cờ thuộc diện Candidate of Sciences hữu nghị thời Liên Xô (học vị Phó Tiến $ỹ = Kandidat nauk), tình cờ trúng mùa dịch ngủ một đêm sáng dậy biến thành Tiến $ỹ Khoa Học (Doktor nauk) (4), được dúm đồng đảng kiêm đồng bọn của ông ẵm lên ngai mà ông nhơn nhơn tự mặc định là ‘sư’ về chủ nghĩa xã hội ‘khoa học’ và, non nửa thế kỷ trở lại đây, là ‘thầy’ cái gọi là tư tưởng Hờ Cờ Mờ, vậy ông hãy ‘ban ơn, làm phước’ lý luận mạch lạc cho phó thường dân dân trí thấp như HY tôi, hiểu chủ nghĩa và tư tưởng đó cũng như mục tiêu của 2 thứ này cụ thể là cái gì, là con chi?


Ông đừng hùa theo người tiền nhiệm răng chắc của ông, ngồi trên ngai vàng mà dao to búa lớn, tự lừa mình và bịp đời rằng mục tiêu của chủ nghĩa xã hội và tư tưởng Hờ Cờ Mờ là "xóa đói giảm nghèo, dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ văn minh", tức là ‘đổi mới’ sao cho y chang tụi tư bản giãy chết trong "phồn vinh giả tạo" à nghen: Cụ Trần Phương (Vũ Văn Dung 1927-), cựu Phó Thủ tướng nước CH xhcn Việt Nam vẫn còn sống sờ sờ ra đó! (5).


Tôi hỏi ông: “Việt Nam ngày nay đã đón nhận cách duy nhất chủ nghĩa tư bản và thị trường tự do, để thoát khỏi cảnh nghèo đói, chứ khoan nói đến chuyện thịnh vượng. Vậy thì 2 triệu người Việt phải bỏ mạng trong Chiến Tranh Việt Nam để làm gì? ” (6).


“Tôi hy vọng tôi còn sống để thấy ngày người dân Việt Nam, được giải phóng khỏi những lời dối trá của Cộng sản hiện vẫn lan tràn trong đời sống hàng ngày của họ, hiểu rằng mỗi mạng người Việt hy sinh trong cuộc chiến chống Mỹ đều bị phí phạm vô nghĩa, là thêm một mạng người nữa trong số 140 triệu sinh mạng bị đem ra hy sinh trước bệ thờ tên giả thần khát máu nhất trong lịch sử: Chủ Nghĩa Cộng Sản!” (6).


Ông chớ có lú lẫn trả lời rằng “2 triệu người Việt bỏ mạng” là để “thống nhất đất nước, giải phóng dân tộc” như Tuyên giáo vẫn lu loa bao lâu nay à nha, thiên hạ lại có dịp chửi cho vuốt mặt không kịp đó. Thống nhất đất nước chỉ là thống nhất hành chính. Đã hơn 40 năm sau cái gọi là thống nhất, nhân tâm ở 2 nước Việt Nam đã thống nhất hay đang bát nháo hơn bao giờ hết! Giải phóng dân tộc ư? Ách độc tài nô lệ mang tên cộng sản là ách dải phóng bạo ngược nhất trong lịch sử Việt Nam!


Tôi hỏi ông: Nếu không là cuộc tương tàn, Miền Bắc xâm lăng Miền Nam, “đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc”, thế “thì nó là cái gì?”


*
Ông tùy tiện quy chụp những người không đồng đảng với ông, kể cả những đồng đảng nhưng không đồng bọn với ông là “suy thoái đạo đức, suy thoái chính trị, tư tưởng”. Tôi hỏi ông:


A-. “Suy thoái đạo đức”


“Đạo đức của ông muốn nói là đạo đức nào? Đạo đức làm người? Đạo đức công dân? Đạo đức dân tộc Việt Nam? Tôi tạm đoán là ông muốn nói đến đạo đức người cộng sản của các ông. Vậy, các ông cho rằng chỉ có đạo đức cộng sản của các ông là đạo đức đích thực? Thế ra, cha ông tổ tiên chúng ta, khi chưa có chủ nghĩa cộng sản đều vô đạo đức hết à? Thế ra, những người không theo đảng cộng sản trên thế giới là vô đạo đức hết à?” (NĐK, như trên).


Chắc chắn ông không dám nhắc tới đạo đức Hồ Chí Minh, vì hơn ai hết ông biết rõ nội hàm đạo đức Hồ Chí Minh là đạo danh, đạo văn, đạo thơ, đạo tình… và đạo dụ. Ông không trả lời được, thế “thì nó là cái gì”, đạo đức cộng sản?


B-. “Suy thoái chính trị, tư tưởng”


“Chính trị, tư tưởng ông muốn nói là chính trị, tư tưởng nào? Có phải chính trị, tư tưởng của đảng cộng sản? Vậy ra chỉ có đảng cộng sản của các ông là duy nhất đúng à? Cá nhân tôi cho rằng, không một người có lương tri bình thường nào thừa nhận như thế. Cùng lắm ông chỉ có thể nói với các đảng viên cộng sản như vậy, nhưng ngay cả với các đảng viên cộng sản, ông cũng không thể quy kết tội suy thoái cho họ. Nếu không tin, ông thử đọc lại Cương lĩnh chính trị và Điều lệ đảng các ông ban hành xem. Không có điều nào nói xóa bỏ Điều 4 là suy thoái, muốn đa nguyên về chính trị là suy thoái, muốn phi chính trị hóa quân đội là suy thoái, chỉ có tham ô, tham nhũng... đi ngược lại lợi ích của nhân dân, của dân tộc là suy thoái. Ông đương kim Tổng bí thư đcs VN thử đọc lại và nghĩ lại chỗ này xem.” (NĐK, như trên).


Ông không thể phản biện để bảo vệ sự chính danh duy nhất đúng của đảng ông, thế “thì nó là cái gì”, tư tưởng cộng sản?


Ông còn nhớ phóng viên ‘phản động’ Nguyễn Đắc Kiên của tờ Gia đình & Xã hội không? Nhắc lại cho ông: Anh ấy đã được ông biện chứng thành ‘hưu non’ ngay sau bài viết nêu trên!


*


Cô lập được Ba Ếch trong ĐH đảng XII, ông độc diễn, kín đáo ‘tái đắc cử’ chức vụ TBT với 1509 phiếu của 1510 đại biểu đảng viên cs với nhau, ông huênh hoang trước micro, trước ‘toàn dân’ và thiên hạ rằng việc ông trụ lại là “dân chủ đến thế là cùng, không thể dân chủ hơn”. Dân chủ là hai chữ cửa miệng của ông và đảng ông, vậy mà trong mùa bầu cử Quốc hội khóa XIV-2016 này nói riêng, khi có nhiều công dân tự ra ứng cử thì ông và đảng ông lại trơ tráo đánh phủ đầu bằng các chiêu trò vu vơ đặt điều quy chụp, điêu ngoa cáo buộc bôi nhọ hầu ngăn cản, loại trừ người ta.


Tôi hỏi ông: Phản động là gì? Chẳng lẽ cứ nghịch lại đảng cộng sản độc tài thối, nát của ông là phản động sao? Ông và cái Tiểu ban an ninh Hội đồng bầu cử Quốc gia - đặc biệt ông trùm tham nhũng PTT Nguyễn Xuân Phúc, hãy dũng cảm công khai danh tánh và chứng cớ cho cử tri tỏ tường:


1-. “Có tổ chức phản động cung cấp tài chính để vận động bầu cử cho một số người” (VNE, 15/03/2015): Tổ chức đó tên gì?; “một số người”: bao gồm những ứng cử viên ngoài luồng nào?; “cung cấp tài chính”: là bao nhiêu tiền?


2-. “Một số trường hợp tự ứng cử với mục đích khác” (VNE, như trên): Mục đích khác là mục đích gì?


Đứa nào đã vu vạ người tự ứng cử rồi ngậm hột thị trước 2 câu hỏi nêu trên, thế “thì nó là cái gì”, là con gì?


*


Nếu tôi là ông, tôi sẽ ra mật lệnh cho sai nha ưng khuyển phải ưu tiên dễ dãi trong mọi khâu hành chính về tự ứng cử. Cứ cho khắp chữ S tranh cử thả giàn, mặc cử tri tự do đầu phiếu lựa chọn. Để làm gì? - Để xác minh lời ông còn hôi hổi rằng “đất nước Hồ Chí Minh” “dân chủ đến thế là cùng, không thể dân chủ hơn”. Như thế có phải vừa thỏa lòng dân, vừa hợp ý đảng của ông không nào? Đó là lẽ thứ nhất. Tại sao ông và đảng ông lại khiếp sợ dúm người tự ứng cử ‘lọt’ vào Quốc hội (95% đại biểu là đảng viên bú dù, là nghị gật), trong khi chính ông đã thật thà khẳng định hôm 06/12/2014 “Quốc hội là thể chế hóa các nghị quyết và quyết định của Trung ương và Bộ Chính trị”. Đó là lẽ thứ hai. Lẽ thứ ba, đồng thời là lẽ cuối cùng và quan trọng nhất: Là Tiến $ỹ chuyên ngành xây dựng đảng made by CCCP mà ông không biết luận điểm Shít tà lin này sao:


1-. “Không quan trọng ai là người dồn phiếu, quan trọng ai là người đếm phiếu / Ce ne sont pas les votes qui comptent mais ceux qui comptent les votes;


2-. “Người đi bầu chẳng quyết định gì sất. Kẻ kiểm phiếu quyết định tất / Ceux qui votent ne décident rien. Ceux qui dépouillent le scrutin décident tout” (7).


Nhưng xem ra, vì kiêu ngạo cộng sản khi bầy đàn, cọng bản chất sợ tranh tài tay đôi, thêm một lần nữa, cái gọi là Quốc hội xã nghĩa vẫn không chỉ là “phường chèo” mà, qua tài lý luận của TBT Bắc cụ Nguyễn Phú Trọng, đã biến chứng thành “sân khấu hài”!


“Quốc hội không phải là phường chèo” là chữ của Nguyễn Như Phong - Đại tá Tổng biên tập báo Petrotimes, 02/03/2016. “Quốc hội là sân khấu hài” là chữ của Blogger JB Nguyễn Hữu Vinh, 08/03/2016. Nếu ông không đồng ý, tôi hỏi ông: thế “thì nó là cái gì?”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét