4 Giấy báo chuyển đơn gửi Trần Thị Nga
Việt Nam ngày 11/05/2015
Kính gửi : Tổ Chức Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc.
Tôi tên Trần Thị Nga. Sinh ngày 28/04/1977. số chứng minh : 168125829.
Địa chỉ: số nhà 254 đường Trần Thị Phúc, Tổ 8 Phường Hai Bà Trưng, TP Phủ Lý, tỉnh Hà Nam. Quốc gia Việt Nam.
Bản thân tôi là một người đấu tranh bảo vệ Nhân Quyền, bảo vệ công lý và sự thật tại Việt Nam. Tôi liên tục bị chính quyền Việt Nam dùng công an giả dạng côn đồ bắt cóc, đánh đập và giam cầm một cách tùy tiện.
Ngày 30/3/2015 Tôi cùng hai con nhỏ là Trần Văn Phú 5 tuổi và Trần Văn Tài 2 tuổi bị công an TP Hà Nội và công an tỉnh Hà Nam bắt cóc đánh đổ máu mũi, máu mồm tại bến xe Giáp bát, Hà Nội đưa về giam giữ ở công an TP Phủ Lý, tỉnh Hà Nam tại đây tôi tiếp tục bị công an đánh vào đầu, đến 17h họ đẩy mẹ con tôi ra đường.
Sau khi tôi gửi đơn tố cáo những hành vi phạm tội một cách độc ác của những người công an TP Hà Nội và công an tỉnh Hà Nam gây ra với mẹ con tôi ngày 30/3 đến Bộ công an, công an tp Hà Nội, viện kiểm sát tp Hà Nội và công an tỉnh Hà Nam, Viện kiểm sát tỉnh Hà Nam kết quả tôi chỉ nhận được 4 tờ thông báo là họ đã chuyển đơn của tôi cho chính những kẻ tội phạm là công an TP Hà Nội và công an tỉnh Hà Nam để chính những tên tội phạm đó điều tra giải quyết tội ác của họ gây ra đối với mẹ con tôi. (đơn đính kèm)
1. Giấy báo chuyển đơn của Thanh tra bộ công an ngày 27/04/2015. số 807/TB-V24 chuyển đơn của tôi cho công an tp Phủ Lý điều tra giải quyết theo quy định của pháp luật.
2. Giấy báo chuyển đơn của Thanh tra công an tp Hà Nội ngày 27/04/2015 . số 590/TB-PV24( Đ5) chuyển đơn của tôi đến công an huyện Thanh Trì, Hà Nội điều tra, giải quyết theo quy định của pháp luật.
3. Giấy báo tin của Viện kiểm sát nhân dân tp Hà Nội ngày 21/04/2015 số: 1337/VKS-P7 chuyển đơn của tôi đến đồng chí Thủ trưởng cơ quan Cảnh sát điều tra công an tp Hà Nội để xem xét giải quyết theo thẩm quyền.
4. Thông báo chuyển đơn của Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Hà Nam ngày 08/05/2015 số: 726/VKS-P1 thông báo đã chuyển đơn của tôi đến công an Tp Phủ Lý, tỉnh Hà Nam để giải quyết theo thẩm quyền.
Đây chính là bằng chứng về việc chính quyền Việt Nam đang Vi Phạm Nhân Quyền một cách nghiêm trọng khi họ lạm dụng ngành công an gây bạo lực với nhân dân đặc biệt là những người đấu tranh bảo vệ Nhân Quyền, bảo vệ công lý và sự thật rồi họ lại giao quyền điều tra giải quyết cho chính những kẻ tội phạm trên.
Tôi kính mong Tổ Chức Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc hãy làm đúng chức năng của mình là Giám sát tình trạng vi phạm Nhân quyền của chính phủ Việt Nam hiện nay.
Tôi xin chân thành cảm ơn và chờ tin.
Trần Thị Nga.
ĐƠN TỐ CÁO
V/v: Công An TP Hà Nội và Công an Tỉnh Hà Nam bắt giữ, giam cầm và đánh đập, xúc phạm danh dự, nhân phẩm phụ nữ, trẻ em trái pháp luật
Kính gửi : - Ông Bộ trưởng – Bộ Công an
- Ông Chánh Thanh Tra- Bộ Công an
- Ông Viện trưởng VKSND Tối cao
Tôi là : Trần Thị Nga sinh ngày 28/04/1977
Địa chỉ: số 254 đường Trần Thị Phúc, thành phố Phủ Lý, tỉnh Hà Nam
Điện Thoại: 0972572585
Đứng Đơn tố cáo , cùng đại diện cho hai con là Trần Văn Phú 5 tuổi và Trần Văn Tài 2 tuổi, nội dung sau :
1. Nguyên lúc 7h40 sáng 30/03/2015 tôi cùng hai con nhỏ là Trần Văn Phú 5 tuổi và Trần Văn Tài 2 tuổi đi xe khách biển số 90b 00037 từ cổng nhà bố mẹ tôi ở xã Nguyên Lý, Huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam lên bến xe Giáp Bát, Hà Nội. Mục đích đi là tham dự buổi Hội thảo giao lưu của các Nghị sỹ Đức và Thụy Điển với các Tổ chức xã hội dân sự Việt Nam tại Đại sứ quán Đức ở Hà Nội vào lúc 4 giờ chiều cùng ngày.
2. Khi mẹ con tôi lên xe khách, viên an ninh tên Công, làm việc tại phòng bảo vệ chính trị công an tỉnh Hà Nam- ngồi ở nhà ông Sáng bán thịt chó ngay cổng nhà tôi đã mấy ngày nay- cùng lên xe đi cùng. Còn mấy viên an ninh cũng của công an tỉnh Hà Nam đi bằng phương tiên khác theo sau. Đến 9 giờ 30, xe đến bến xe Giáp Bát. Khi mẹ con tôi vừa bước chân xuống sân bến xe, lập tức hơn chục công an Hà Nội và Hà Nam mặc thường phục bắt cóc và tống mẹ con tôi lên xe oto biển xanh 16 chỗ đã mở cửa sẵn đỗ cạnh đó. Việc bắt cóc diễn ra ngay trước sự chứng kiến của 4 viên công an mặc sắc phục, nhưng họ mặc kệ trước sự kêu cứu của tôi và các con. Do mẹ con tôi vùng vẫy, kêu cứu nên được một số người dân giúp đỡ thì bị những người mặc sắc phục công an can thiệp không cho giúp, cùng lúc những người mặc thường phục bắt cóc mẹ con tôi đã rút thẻ ngành ra để uy hiếp làm người dân không ai dám vào giúp đỡ mẹ con tôi.
3. Từ lúc bị bắt cóc, tôi liên mồm kêu cứu là " Bắt cóc, bắt cóc....". Khi xe đi trên đường Giải Phóng gần chỗ rẽ đi Pháp Vân có mấy người đàn ông đi xe máy nhìn thấy cảnh mẹ con tôi giẫy dụa kêu cứu và bị 5 người đàn ông khống chế bịt mồm vặn cổ, vặn tay, chân, bé Tài thì hoảng sợ la khóc thất thanh,thì họ đã quay xe có ý định giúp đỡ mẹ con tôi. Lúc này tên Công đã rút thẻ ngành ra thị uy, trong khi những tên kia vẫn khống chế, vặn cổ bịt mồm tôi, buộc những người đàn ông đó phải bỏ đi. Lập tức 5 người đàn ông này lấy tấm che nắng che cửa kính xe nhằm không cho người đi đường nhìn thấy. Sau khi che cửa, tên Công ngồi đối diện với tôi khống chế tay và chân, tên áo trắng ngồi bên tay phải tôi cũng khống chế tay, chân, tên ngồi phía sau dùng tay trái khống chế cổ tôi, tay phải hắn bịt mồm tôi cho một tên ngồi bên cạnh tên áo trắng đấm vào đầu vào mặt tôi, khi hắn đấm vào sống mũi của tôi máu chảy phun ra mũi ra mồm thì tên ngồi sau sợ quá bỏ tay bịt mồm tôi ra máu chảy tứ tung, bé Tài ôm chặt lấy tôi sợ hãi, la khóc.
Lúc này sự căm phẫn trong lòng tôi dâng lên, tôi đã phun máu trong mồm của tôi vào mặt những tên đó và bảo họ uống máu của mẹ con tôi đi! tôi hỏi họ mẹ con tôi phạm tội gì mà tại sao họ liên tục cướp tài sản, bắt cóc đánh đập mẹ con tôi như thế này? thì họ không trả lời được nhưng tay họ vẫn tiếp tục khống chế, tên ngồi sau tay trái luôn luôn để trên ngực tôi nhằm khống chế cổ tôi.
4. Khi xe đi tới đường Biên Hòa, Tp Phủ Lý có đông người, tôi lại kêu cứu thì chúng lập tức bịt mồm khóa cổ, đè mẹ con tôi ra ghế không cho kêu cứu.
Họ đưa mẹ con tôi vào công an TP Phủ Lý, khi họ mở cửa xe ra tôi đã nhìn thấy 1 trong 5 tên hung thủ dùng hung khí truy sát mẹ con tôi vào ngày 25/05/2014 tại Thanh Trì, Hà Nội. Hắn ta mặc thường phục đứng ở trong sân (bé Phú 5 tuổi con trai tôi cũng nhận ra hắn ).
5. Tại công an TP Phủ Lý có thêm nhiều kẻ mặc thường phục đẩy mẹ con tôi lên tầng 2 vào phòng An Ninh chỉ có duy nhất công an Lê Thanh Nghị cấp bậc đại úy là mặc sắc phục an ninh. Tôi đã hỏi anh ta nhiều lần lý do tại sao công an liên tục giả dạng côn đồ cướp tài sản, bắt cóc, đánh đập, hút máu của mẹ con tôi? Anh ta chỉ biết quát nạt, đe dọa đánh, dọa giết. Cuối cùng ông ta đã xác nhận những kẻ côn đồ truy sát gãy chân mẹ con tôi ngày 25/5/2014 và rất nhiều lần khác, cũng như cả ngày hôm nay đều là công an với câu nói " Giờ mày đã biết rõ chúng tao là công an chưa?". Và anh ta xác nhận việc tôi bị bắt giữ : Vì mày là loại bợ đít ngoại bang ". Ám chỉ việc tôi đến Đại sứ quán Đức tham dự Hội thảo với các Nghị sỹ Đức và Thụy Điển.
6. Trong đồn công an bọn họ hơn 10 tên mặc thường phục thay nhau trấn áp đe dọa mẹ con tôi làm bé Tài sợ hãi, dù không buồn ngủ bé vẫn nằm gọn trong lòng tôi mắt nhắm nghiền tay chân thì quặp chặt lấy mẹ. Lúc tôi đang bế bé như thế thì tên Thăng- an ninh tôn giáo- đã đấm trộm vào đầu tôi từ phía sau. Đây là lúc sự căm phẫn đến tột cùng, tôi đã cầm gói bim bim của bé Tài trên bàn ném vào mặt chúng và chửi “một lũ đàn ông công an hèn, khốn nạn”. Tôi hỏi họ có bố, có mẹ, có vợ con không? tôi hỏi họ có còn con tim khối óc của con người hay không? tôi hỏi họ phải chăng khi bước chân vào ngành công an thì họ đã vứt đi con tim khối óc của loài người mà thay vào đó là bộ óc của loài chó dại hay sao mà họ có thể ác đến như thế? tôi hỏi họ mẹ con tôi phạm tội gì? tại sao bắt cóc đánh đập mẹ con tôi thì họ chỉ biết im lặng và đe dọa dùng bạo lực, và quay phim. Tôi nói các anh đã uống máu chân tôi, hôm nay uống máu mặt của mẹ con tôi rồi giờ đây còn cái mông của tôi các anh uống luôn đi và tôi đã phải tụt quần ra dí vào mặt họ. Từ lúc đó họ mới để mẹ con tôi yên và bé Tài , bé Phú mới dám vui chơi chạy nhảy, nhưng không dám nói to, muốn nói gì với mẹ là các con tôi lại phải ghé vào tai tôi thì thầm.
7. Đến 5 giờ chiều, 7 -8 tên đàn ông và một mụ đàn bà xông vào đè ngửa tôi ra. Lúc này, tôi đang bế bé Tài trong lòng, chúng dùng khăn ướt lau hết các vết máu trên mặt tôi rồi đẩy mẹ con tôi ra ngoài cổng đồn công an tp Phủ Lý. Tài sản, điện thoại của tôi chúng cướp lúc bắt cóc mẹ con tôi thì chúng đem đến vứt vào trong nhà tôi.
8. Dưới đây là một số hình ảnh những tên công an bắt cóc, giam giữ, đánh đập, xúc phạm danh dự, nhân phẩm mẹ con tôi :
Tên an ninh tỉnh Hà Nam này ngồi phía sau kẹp cổ và bịt miệng tôi
Tên này ngồi bên tay phải khống chế chân, tay tôi.
Tên Công, an ninh phòng bảo vệ chính trị công an tỉnh Hà Nam ngồi trước mặt tôi khống chế tay, chân tôi.
Đại úy Lê Thanh Nghị mặc áp vest- người xác nhận côn đồ truy sát hãm hại mẹ con tôi là công an. Và tên Thăng - đeo khẩu trang, an ninh tôn giáo công an TP Phủ Lý, tỉnh Hà Nam- kẻ đấm trộm vào đầu tôi trong đồn công an.
Tên đeo khẩu trang "gạch đỏ" là kẻ đấm vào đầu vào mặt vào sống mũi của tôi trên xe ô tô..
Tên áo kẻ là an ninh Hà Nội , chính hắn ta bắt bé Phú vứt lên xe ô tô của những kẻ bắt cóc mẹ con tôi.
mẹ con tôi trước khi bị công an bắt cóc đánh đập
Mặt và mũi của tôi bị những tên công an kia đánh bầm dập
9. Ngoài vụ việc mới nhất kể trên này, tôi xin được nói thêm về những lần tôi bị công an bao vây, bắt cóc đánh đập trước đây nhưng chưa được xử lý :
a. Vụ thứ nhất, Ngày 22 và 24 tháng 5 nhà tôi đã bị lực lượng công an mặt thường phục rải truyền đơn đe dọa giết. Ngày 25/5/2014 mẹ con tôi đã bị 5 an ninh mặc thường phục dùng hung khí là túp sắt truy sát đánh gãy chân và bầm dập khắp người ngay tại Hà Nội.
1 trong 5 kẻ truy sát mẹ con tôi.
Hình ảnh vụ truy sát này tôi đã trình báo với công an huyện Thanh Trì, Bộ công an và Viện kiểm sát tối cao.
Ngày 08/07/2014, ông Nguyễn Duy Thuần- cán bộ Viện kiểm sát tối cao- sau khi xem đơn và các bằng chứng của tôi đã nói " Tôi không nhận đơn của chị vì chị đi đấu tranh Nhân quyền nên công an người ta đánh cho là phải”
Ngày 24/12/2014 Công an huyện Thanh Trì ra thông báo dừng điều tra vụ án mẹ con tôi bị truy sát với lý do chưa tìm ra hung thủ. Mặc dù tôi đã cung cấp tên và hình ảnh chúng.
b. Vụ thứ hai: Ngày 30/07/2014, tôi và cô Huỳnh Phương Ngọc đã bị công an mặc sắc phục và thường phục bao vây nhà nghỉ số 850 đường Láng, Hà Nội. Công an phá cửa phòng chúng tôi để bắt cóc may nhờ sự giúp đỡ kịp thời của những người bạn mà chúng tôi đã không bị bắt.
c. Vụ thứ ba: Lúc 9 giờ 30 sáng ngày 4/11/2014 , tôi bị công an mặc sắc phục và thường phục bắt cóc khi chưa kịp xuống xe taxi ngay trướccổng Đại sứ quán Canada. Họ ép người lái xe taxi chở tôi đến đầu đường Đội Cấn thì khống chế bắt tôi lên xe oto biển xanh đưa về công an TP Phủ Lý. Đến chiều tối thì họ đẩy tôi ra đường.
KIẾN NGHỊ : Qua sự việc trên, để giữ nghiêm kỷ cương phép nước, không thể để những tên tội phạm mặc sắc phục công an lạm quyền, ngang nhiên bắt giữ, đánh đập, lăng mạ, xúc phạm danh dự, nhân phẩm phụ nữ, trẻ em, đặc biệt khi chúng lợi dụng ngay trụ sở công an để tiến hành tội phạm, thời điểm đang diễn ra sự kiện ngoại giao quan trọng là Hội Nghị IPU- 132, tôi kiến nghị Quí lãnh đạo cơ quan chức năng điều tra, xử lý đúng pháp luật những tên tội phạm tôi kể rõ ở trên với tội danh tương ứng của Bộ luật Hình sự.
Làm tại Hà Nam , ngày 30 tháng 03 năm 2015
Người tố cáo
Trần Thị Nga
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét