Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

Sửa nói tục khó như chống tham nhũng


        
   Một anh nhà báo được phân công về xã vùng xa công tác, phương tiện đi lại là chiếc xe máy. Sau đoạn đường dài ước chừng đã tới địa phận xã, anh có dừng xe hỏi thăm mấy lần, rồi anh cũng tới nhà ông chủ tịch .
- Chào bác, gớm đường vào nhà bác vòng vèo quá.
- Chào anh, thế nhà báo có phải hỏi thăm nhiều không?
Anh phóng viên tìm chỗ dựng xe, lấy cặp ở bụng xe rồi vào nhà
- Mời nhà báo vào đây, uống chén nước đã … Mệt hả?


     Cũng bình thường bác ạ, bọn em đi nhiều quen rồi. Đặt chén xuống anh kể:
   Rời khỏi quốc lộ, em đi thêm khoảng hai cây số gặp cái quán nước, thấy một thanh niên áo quần khá bảnh bao, em lên tiếng hỏi thăm vào nhà ông chủ tịch
Anh ta vẫn lúi húi vào chiếc xe máy, tuôn ra một câu: đéo biết.
- Thế mà vào được đến đây?
- Theo điện thoại bác hướng dẫn, em rẽ vào làng có cây đa to. Em nhận thấy đúng là làng bác đây rồi , đến dưới gốc đa có mấy người phụ nữ hóng mát, em hỏi thăm thì được một người trung tuổi hướng dẫn: anh đi đến ngã ba thì rẽ trái, rồi đến ngã tư thì rẽ phải, đến cái nhà văn hoá thì anh rẽ trái… Chị ta nói nhanh nên em hỏi lại: rẽ trái, rẽ phải…Đột nhiên có người nói xéo sang:
- Hỏi cái địt gì mà hỏi lắm thế.
   Người đang hướng dẫn cho em cắt ngang:
--Việc của mày đéo đâu mà mày chõ mõm vào.
Anh nhà báo nhận xét:
- Gớm dân quê bác nói tục quá.
Chủ tịch xã thanh minh :
- Giáo dục rồi, nói mãi mà họ đéo nghe!
Anh nhà báo quả quyết :
- Sửa nói tục cũng khó như cuộc chiến chống tham nhũng, bác nhỉ? (!)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét