Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

Chuyện ở phòng tiếp dân tỉnh



    
   Trong phòng tiếp dân của một tỉnh nọ, đa số là phụ nữ, già có, trẻ có. Một cụ già nghe đâu ở xã Hưng công cách tỉnh hơn 20 cây số nhưng chẳng có buổi tiếp dân nào vắng mặt.
   Cụ là người mất gần 100 m đất để làm giao thông nông thôn. Các hộ khác được đền bù còn riêng cụ thì bỏ quên vì cụ không có con cháu. Đến lúc biết, cụ khiếu nại thì ông chủ tịch xã đã chết vì đột tử, sự việc đã lâu nên cán bộ nhận đơn cứ loại trừ cụ ra, mỗi lần như thế là một lần phòng chờ mất trật tự.
    Qua đi, lặp lại nhiều lần, sự bức xúc cứ tăng lên. Lúc đầu thì nói to kể lể sau đến cao trào thì cụ văng ra đủ thứ . Thấy vậy bảo vệ phải cưỡng chế cụ ra ngoài khu vực cơ quan. Buộc phải ra đứng ngoài hàng rào song sắt thì coi như cụ được tự do chửi nhau tay đôi, nhưng không ai tiếp.
   Lúc đó ở trong phòng chờ bà con rì rầm bình phẩm, bàn tán xôn xao. Có một người phụ nữ còn trẻ, chắc là đi theo đoàn khiếu nại nào để cho đông, nói câu khá dõng dạc:
- Cứ nấy cái nồn ra mà nạng nách nuật !
   Mấy chục con người cười ồ, nhìn nhau rồi nhìn ra bà cụ vẫn đang xăm xỉa qua hàng rào trút căm thù lên đối tượng vô hình.
© Hoàng Đức Doanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét