Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2017

Nước nào cùng đối đầu và khi nào va chạm?


Nguyễn An Dân - Nước nào cùng đối đầu và khi nào va chạm?

Đăng bởi Elvis Ất on Sunday, January 29, 2017 | 29.1.17







1/ Động cơ và khi nào thì các bên va chạm ?


Người ta nói Mỹ-Trung tránh đối đầu nhau về quân sự mà dùng ảnh hưởng mềm để chiến tranh kinh tế và giao thương với nhau (vừa hợp tác vừa đấu tranh) là đúng, nhưng thiếu. Sự vươn lên đe dọa Mỹ về kinh tế, quân sự và ảnh hưởng chính trị của Trung Quốc bao giờ cũng là động cơ sâu xa, sự va chạm đối đầu qua trung gian thứ 3 một lúc nào đó là không thể tránh khỏi,chỉ có thể tránh mùng một chứ không thể tránh hôm rằm.


Như đảng CSVN đã trở nên đa nguyên do quy luật chuyển hóa thì đảng CSTQ cũng thế. Tuy nhiên từ khi ông Tập Cận Bình, người mà theo tôi là giỏi về chính trị lên cầm quyền, đã thu tóm quyền lực và thanh trừng nội bộ để đưa đảng CSTQ trở về nhất nguyên để chống chuyển hóa, nhất thống chính sách trong đối nội để tranh giành ảnh hưởng trong đối ngoại đã tương đối thành công. Các khu vực khác chưa nói, riêng tại Asean, Trung Quốc đã thành công trong việc đẩy lùi Mỹ.


Nếu trong lúc này mà Mỹ và Trump thành công trong việc tát cho Trung Quốc và Tập Cận Bình 1 cú đáng kể thì đảng CSTQ sẽ phải đánh giá lại năng lực và chính sách của Tập Cận Bình và đường lối của cả đảng CSTQ lâu nay. Cú tát này sẽ đưa đến sự điều chỉnh đường lối và rối loạn về nhân sự. Điều này sẽ làm Trung Quốc trở ngại, mất thời gian và phân rã nội bộ thể chế, làm chậm quá trình bành trướng và gây ảnh hưởng quốc tế của họ.


Thời điểm tốt nhất theo tôi là ngay sau khi Đại Hội 19 (cuối năm 2017) của Đảng CSTQ là Mỹ sẽ khởi động vấn đề va chạm. Đó là thời điểm bộ máy chính trị của TQ vừa lắp ghép nhân sự mới xong, điều chỉnh đường lối chưa ổn định. Các điều kiện cần thì Mỹ đang chuẩn bị ráo riết, và các điều kiện đủ thì phía TQ sẽ mang đến cho Mỹ ngay khi đó. Có ý kiến nói có thể sau Đại Hội 20 năm 2022, nhưng tôi e rằng Trump (và có thể cả Mỹ) không muốn đợi lậu và cũng không còn đủ thời gian nữa.


Trung Quốc dĩ nhiên hiểu hết nên vừa qua ngoại trưởng TQ dịu giọng đòi đàm phán. Nhưng tiếc thay Trump không phải Obama, chưa kể sự quyết liệt của các đồng minh đòi hỏi Mỹ phải hành động.


Vế quan hệ Việt-Trung, cần chú ý là vấn đề va chạm giữa hai đảng và hai nước nằm ở Trung chứ không phải Việt. Trung Quốc cần làm xong đường lưỡi bò và nắm được kênh Kra để phá thế bị Mỹ và đồng minh bóp cổ. Tuy nhiên lâu nay Trung hết sức tránh va chạm cứng về quân sự mà va chạm mềm về dân sự để tránh sự chuyển hướng và làm khó cho phe thân TQ trong nội bộ đảng CSVN.


Với việc va chạm mềm trên biển lâu nay, thiết lập vùng nhận dạng phòng không..chính là để TQ tiến tới thế bao vây và cô lập các đảo Trường Sa mà VN còn nắm giữ ở biển Đông. Sau khi cắt đứt tiếp tế dẫn đến quân và dân VN phải từ bỏ các đảo này thì TQ sẽ tự lên chiếm đóng với lý luận là do VN tự từ bỏ thì TQ lấy.


Đảng CSVN cũng không phải là không có đối phó, vẫn tranh thủ bồi đắp các đảo để hình thành thế ngăn chặn chiến thuật, mang tên lửa ra các đảo để triển khai... Tuy nhiên là chống đối chưa xứng tầm, do quan điểm thân Trung và do nội lực yếu kém. Nên về lâu dài là ngày càng thất thế và nguy cơ mất chủ quyền biển Đông là chắc chắn.


Việc này càng để lâu thì Mỹ càng bất lợi, một khi thể chế VN không còn ý chí và phe thân Mỹ đã quá yếu để có thể đề kháng TQ nữa thì 3 nước Đông Dương đổ theo, tiếp theo là Philipin và Thái Lan cũng đổ theo, và bàn cờ Asean sụp đổ. Mỹ sẽ còn ít cơ hội hơn để ngăn TQ ở Kênh Kra và Eo Malacca.


Toàn thể bức tranh trên chính là động cơ lớn nhất của việc Mỹ phải quyết liệt quay lại biển Đông, tính toán đẩy VN ra đối đầu với TQ lúc này.


2/ Ai sẽ cùng Mỹ đánh ván cờ này ?


Với việc mất biển Đông là điều chắc chắn nên phe thân Mỹ trong nội bộ đảng CSVN phải cùng Mỹ đánh ván cờ này nên Việt Nam sẽ rất nhiều khả năng là diễn viên chính trong khi bàn cờ va chạm. Diễn viên phụ ở tầm hỗ trợ là Philipin, Nhật Bản, Hàn Quốc. Việc tập đoàn dầu khí Mỹ Exxon ký với VN hiệp định khai thác dầu khí trong vùng biển Đông đang tranh chấp chính là phát súng hãm thanh mở màn.


Song song với điều này là khi đó Obama đã rút toàn bộ các hạm đội về Mỹ. rút để làm gì nếu không phải để tái bố trí sau khi thông qua sách lược triển khai đối đầu Trung-Mỹ mới.


Ở bình diện quốc tế, như tôi đã nói 6 tháng trước đây là sau khi Brexit thì Anh sẽ trở lại cùng Mỹ đánh bàn cờ thế giới thì nay điều đó đã thành hiện thực. Sau lời tuyên bố sẽ gửi hàng không mẫu hạm và máy bay chiến đấu tới biển Đông của đại sứ Anh thì thủ tướng Anh trước và trong khi đến thăm Trump 3 ngày qua đã có những tuyên bố cứng rắn.


Bà Theresa May phát biểu "Anh-Mỹ phải luôn bảo vệ bạn bè và các nước đồng minh", "Mỹ và Anh sẽ cùng nhau lãnh đạo thế giới" "làm mới mối quan hệ đặc biệt Anh-Mỹ". Những tuyên bố này tương tự như những tuyên bố của Churchil năm xưa thời kỳ thế chiến 2.


Sự trở lại của Anh cũng sẽ thúc đẩy sự trổi dậy tranh đấu của Hong Kong, tấm sinh tử phù thứ 2 của TQ.


Những việc Trump bổ nhiệm nội các là các chuyên gia thân Nga chống Trung là điều ai cũng rõ, tuy nhiên chúng ta cần biết thêm là tân bộ trưởng quốc phòng Mỹ vừa đi công cán Nhật-Hàn Quốc, cũng như Trump đang trình quốc hội Mỹ bổ nhiệm bộ trưởng Hải quân là 1 sĩ quan tình báo có thời gian hoạt động ở TQ và hiểu nhiều về TQ là điều quá rõ cho việc chuẩn bị va chạm.


Như vậy có thể thấy rõ ngoài Anh-Mỹ đã và đang bắt tay hợp tác để động binh, các nước Philipin, Nhật, Hàn Quốc, Đài Loan, Úc, Ấn Độ, Ý, Pháp, Đức... cũng vào cuộc (qua sự vận động con thoi của ông Trần Đại Quang sau khi nhậm chức đã công du liên tục) sẽ đẩy bàn cờ đánh nhanh hơn nữa. Hình thành thế liên minh hậu thuẫn cho VN va chạm và song song đó là Hồng Kong-Đài Loan "quậy TQ từ bên trong"


Các điều kiện cần và điều kiện đủ từ tất cả các bên Mỹ-Anh (và đồng minh) với Nhật-Việt và Trung đã dần dần hội tụ và cũng không còn xa nữa.

Ngay cả thư chúc tết Đinh Dậu của ông Trần Đại Quang đêm giao thừa cũng nhấn mạnh về bảo vệ độc lập và chủ quyền lãnh thổ quốc gia.


Không phải tự nhiên mà vừa qua Bộ Y Tế VN đã đưa ra chính sách để gia tăng dự trữ nguồn máu quốc gia.The times is running out.


Nguyễn An Dân


(FB Nguyễn An Dân)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét