Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

Điếc, điếc, điếc ...


 
Điếc, điếc, điếc ...

Mặc cho dân kiện quanh năm,
Tả tơi, nheo nhóc ăn nằm vườn hoa.
Mặc cho dân chúng rầy la,
Dàn chào đại biểu đi qua hàng ngày.
Mặc cho nguyên cáo truyền tay,
Những trò tham nhũng cách này, cách kia.
Mặc ông chủ tịch ăn chia,
Cùng là phe nhóm đang chìa mặt đây.
Mặc cho đơn nối thành dây,
Thanh tra, tòa án chất đầy kho lưu.
Mặc cho cứ đến quá chiều,
Cổng nhà quan lớn rất nhiều dân oan.


Mặc cho luật pháp cứ ban,
Ban ra, sửa lại vô can mọi bề.
Hàng năm từ khắp miền quê,
Có hai kỳ họp tụ về thủ đô.
Nghị trường rất mực quy mô,
Biểu trưng thể chế, tiền đồ quốc gia.
Tôn vinh vị thế nước nhà,
Kỷ cương luật pháp theo đà văn minh.
Vì sao dân chúng bất bình,
Tại sao dân lại biểu tình tới lui ?
Vì sao dân bị rập vùi,
Tại sao chà đạp dùi cui, vòi rồng ?
Vì sao dân kiện càng đông,
Tại sao lại đánh hội đồng người ngay ?
Sự tình rõ tựa ban ngày,
Hỏi đâu các vị là đày tớ dân ?
Các vị còn đức, còn nhân,
Còn tai, còn mắt, còn phần hữu tri ?
Lương tâm các vị còn gì ?
Hay là điếc hết, thôi thì mặc dân !

© Hoàng Đức Doanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét