Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017
Với chàng "đo đất" tại UBND Lộc Hà...
Lưu Trọng Văn - Với chàng "đo đất" tại UBND Lộc Hà...
Đăng bởi Elvis Ất on Thursday, April 6, 2017 | 6.4.17
Chàng nằm đó dường như bất động suốt cả tiếng đồng hồ chứ ít à. Thương chàng, đất lạnh ngày đông.
Nhiều bà con Lộc Hà bảo chàng nằm ... vạ.
Gã chả biết thế nào mà mò. Đành nêu giả thuyết vậy.
Nếu chàng nằm vạ thật thì gã vừa buồn thấu ruột vừa...vui.
Có điều buồn cho ai và vui cho ai mà thôi.
Gã được biết chàng thực ra là chiến sĩ an ninh được phân công làm nhiệm vụ.
Buồn, vì người chiến sĩ an ninh hay quân đội đều là người lính. Lính có phẩm chất lính. Lính có chính danh lính. Lính có niềm kiêu hãnh lính. Vậy thì tại sao lại nằm vạ?
Hình ảnh ấy là hình ảnh của chàng Chí Phèo.
Chàng đường hoàng một người lính của nhân dân, hơn nữa lại là người lính của đất Hà Tĩnh nổi tiếng anh hùng, hào hiệp, nghĩa hiệp mắc mớ chi lại nằm ăn vạ với dân- những bà con thân yêu của mình, hàng xóm tối lửa tắt đèn với mình?
Chàng ơi, nếu vậy thì nhục lắm.
Chàng ơi, nếu vậy thì làm ô uế hình ảnh chiến sĩ an ninh của nhân dân lắm lắm.
Nhân dân Lộc Hà đường hoàng, chính danh khi đòi hỏi mọi sự minh bạch từ chính quyền. Đó là quyền của bà con.Sao lại nằm ăn vạ với bà con? Phải chăng trong tâm thức của chàng, chàng phải làm nghiệp vụ như vậy. Ồi, nếu nghiệp vụ đó là thủ đoạn để đối phó với quân thù thì đi một nhẽ, đàng này để đối phó với bà con dân mình, những người đang nghèo khó hàng ngày vật lộn với mưu sinh, những người từng một thời đổ máu hy sinh cho hòa bình và độc lập tự do cho dân tộc chả lẽ lại chính là kẻ thù?
Nếu đó là sự thật, giả sử vậy thôi, thì gã thấy buồn lắm chàng ơi! Buồn cho chàng và buồn cho cả những ai núp bóng cổ vũ cho hành động gài bẫy nhân dân coi nhân dân như thù địch nữa.
Còn vui ư?
Gã vui nếu sự thực chàng nằm đo đất ấy là để ăn vạ và bà con Lộc Hà biết rõ là ăn vạ chứ chả bị thương tích, bị ngất ngát gì.
Vui, để gã có một nhời tha thiết xin lỗi bà con, là gã đã hiểu lầm bà con cho là bà con vô cảm và thiếu nhân tâm, thiếu nghĩa hiệp khi để mặc chàng đo đất nằm đó.
Lòng gã cảm thấy ấm áp lại vì còn đó cái tình người chứ không phải chỉ có sự vô cảm.
Gã nhớ lại câu nói của cha gã một nhà thơ hiền lành "con nai vàng ngơ ngác" khi ông đúc kết cuộc đời mình:
Ta thà bị lừa còn hơn không tin vào con người!
Cha ơi, con xin tạ lỗi với cha vì con đã có lúc đánh mất niềm tin vào con người như thế.
Lưu Trọng Văn
(FB Lưu Trọng Văn)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét