Đẹp đẽ chiếc huân chương
Đương nhiên có hai mặt
Khéo khen ai sắp đặt
Hai mặt đối lập nhau
***
Xù xì ở mặt sau
Đó chính là sự thật
Bóng bảy che khuyết tật
Mặt trước ánh hào quang.
***
Thường mẽ ngoài giàu sang
Bên trong là thối nát
Thường những trò rơm rác
Được che đậy mỹ miều.
***
Cuộc sống có hai chiều
Chính quyền và dân chúng
Xem bên nào nói đúng
Vận vào chiếc huân chương.
***
Xưa nay lẽ bình thường
Dân gian thường đàm tiếu
Chứng nhân là không thiếu
Sự thật được phơi bày.
***
Quyền lực ở trong tay
Muốn nói sao được vậy
Dù không đáng tin cậy
Đáp ứng người thích khen.
***
Kèm vật chất đan xen
Vinh danh và tiền thưởng
Thêm vài điều tự sướng
Một căn bệnh nan y .
***
Ông cha ta ngẫm suy
Yêu, thì nên cho vọt
Ghét, cho bùi, cho ngọt
Căn bệnh không lan tràn.
***
Độc ác đến dã man
Đã khen, khen lấy được
Cố che điều nhu nhược
Một chế độ đang tàn.
***
Không cho ai luận bàn
Vẫn diễn tuồng đại biểu
Khi khen nói như khiếu
Chẳng đại diện cho ai.
***
Hiện tại và tương lai
Thích khen thành quốc tính
Lan nhanh điều bất chính
Càng lắm chiếc huân chương.
***
Phải chăng sự bất thường
Căn nguyên bệnh thành tích
Nếu đa phần người thích
Thành đại họa quốc gia !
***
Thích khen như thích quà
Người già đến con trẻ
Phải đâu còn lẻ tẻ
Thảm họa dân tộc này !
Ngày 13/6/2014
Hoàng Đức Doanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét