Phiên bản nghề trồng
người
(Giáo dục hết thuốc chữa)
Có một người ẩn danh
Viết nên bài văn tế
Lược trình mấy thế hệ
Tế Thập loại giáo sư .
Lời viết rất hiền từ
Một bài Văn tế sông
Dưới trời xanh lồng lộng
Xót thương nghề trồng người.
Cùng tồn tại trong đời
Có người còn, người thác
Lịch sử đã ghi tạc
Công lao nghề giáo, sư .
Lịch sử cũng vô tư
Xét công và luận tội
Mọi điều đang vượt trội
Trở thành không bình thường.
Những lời lẽ thân thương
Khóc thay cho nghề giáo
Gần trăm năm đào tạo
Thành xã hội hôm nay .
Ngẫm mà cũng thương thay
Cho cái nghề cao quý
Xây nên bao học vị
Mà con trẻ thế này !
Nhân dân đã trao tay
Những nữ sinh, nam tú
Lớp, trường và công vụ
Mọi việc như thường tinh.
Nữ sinh sao mà xinh
Đánh nhau gì dữ quá
Ngày xưa là chuyện lạ
Bây giờ lại thường xuyên.
Chẳng mấy khi được yên
Chuyện nhảy lầu tự tử
Chuyện nam sinh hung dữ
Xả bạn gái làm ba !
Rất nhiều chuyện xấu xa
Đang bày trên mặt báo
Hỡi ơi, nghề nhà giáo
Nghề cao quý trồng người.
Khi từ giã cõi đời
Mỗi người một Văn tế
Nay còn trên dương thế
Cùng nhau viết Cáo chung !
Truy nguyên đến tận cùng
Cho rằng tại chế độ
Sao chưa ai công bố
Thay chế độ xem nào ?
Ngày 21/10/2014
Hoàng Đức Doanh
hoangducdoanh.blogspot.com
Theo blog Lề trái
Đọc thêm: VĂN TẾ THẬP LOẠI GIÁO SƯ
Khuyết Danh
Tiết quý Thu gió mưa vuồn vuột
Dân quê miềng lạnh
buốt xương da
Lập đàn đèn nến hương
hoa
Lạy ông tiến sĩ, lạy
bà giáo sư.
Bể học vấn hư hư thực thực
Lối quan trường bắc
bực gai chông
Vênh vênh một lũ Hội
đồng
Phiếu bầu thì có, đầu
không có gì.
Không có gì mà gì cũng có
Sự học hàm ngấp ngó
đua tranh
Đua tranh thì có giá
thành
Mua danh ba vạn, bán
danh ba hào.
Nào những kẻ mũ cao áo rộng
Chốn Tam đình ngong
ngóng vào ra
Thanh binh chính thị
nghiệp nhà
Ô hô mồm giải mép loa
cũng tài.
Nào những kẻ miệt mài đèn sách
Đạo văn người chắp nhặt
nên câu
Sách người làm mọt
làm sâu
Ô hô nhai lại kiếp
trâu kiếp bò.
Nào những kẻ tò vò nuôi nhện
Bụng nhện tròn nó
quện luôn ông
Ô hô mông quạnh đồng
không
Có hương có khói
nhưng không bàn thờ.
Nào những kẻ lập lờ đục nước
Hội Tâm linh mưu chước
sắp bày
Dị nhân đuổi gió hô
mây
Quái nhân múa mép,
múa tay, múa tiền.
Nào những kẻ điên điên dại dại
Nay quốc ca mai lại
quốc hoa
Ô hô vỏ lựu mào gà
Nước nôi man mác biết
là còn không.
Nào những kẻ lưu vong thất thổ
Cõi Tây phương mặt rỗ
kỳ khu
Học đòi lí lẽ ba xu
Chõ về đàn gảy tai
tru mà rầu.
Nào những kẻ Đông Âu tu luyện
Trợ cấp còm tằn tiện
từng khâu
Gái xinh chẳng dám
nhìn lâu
Áo phông son Thái
khấu đầu bán buôn.
Nào những kẻ cúi luồn thân phận
Tay bút gươm lòng lận
bút lông
Ô hô trời đất thấu
không
Đô Long hạ bệ, đốc
Đông thượng tòa.
Nào những kẻ ghen gà tiếng gáy
Hám vinh danh tháu
xoáy công trình
Chưa thôi tranh luận
rập rình
Đã lôi nhau đến pháp
đình… tội chưa.
Cũng có kẻ thân lừa ưa nặng
Cũng có cha lẵng
nhẵng oán ân
Cuốc Liên điện thoại
Ma Lân
Đánh rơi thằng nọ, xí
phần đứa kia…
Phận bèo bọt thia lia mặt nước
Giang sơn này độc
dược tràn lan
Bán buôn sông biển
non ngàn
Hồn hề hồn hỡi hồn
tan hay còn…
Cuối thu nhặt được
(Khuyết danh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét